Nhóm Phát Triển

Mr. Thao - Mr. Quân - Mr. Phượng
  • Tình Yêu Giới Tính

    Những Lời Tâm Sự Của Các Bạn Trẻ Về Những Chuyện Xung Quanh Mình. ...

  • Ảnh Bạn Bè

    Những Người Bạn Của Phượng , Thao , Quân , Giang , Thùy ...... ...

  • Slide 3 Title

    Go to Blogger edit html and replace these slide 3 description with your own words. ...

  • Slide 4 Title

    Go to Blogger edit html and replace these slide 4 description with your own words. ...

  • Slide 5 Title

    Go to Blogger edit html and replace these slide 5 description with your own words. ...

Admin Thông Báo

13 thg 12, 2010

Mẹ cấm yêu... vì họ hàng từ thuở xa xưa

Mẹ cấm yêu... vì họ hàng từ thuở xa xưa
Mẹ không cho tôi yêu cô ấy vì mối quan hệ họ hàng đã từ thuở xa xưa... (Ảnh minh họa)

Mẹ cấm yêu... vì họ hàng từ thuở xa xưa


 Từng lời mẹ nói ra như từng nhát roi quất thẳng vào trái tim tôi, tôi không bao giờ tin đó là sự thật...
tình yêu giới tính

Tôi đã từng đọc nhiều câu chuyện thật sự cảm động mà chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống đã đăng. Có những tình huống thật sự khó xử và hầu hết tất cả đều có một kết cục mở, tôi không bao giờ nghĩ rằng mình cũng sẽ lâm vào một tình huống như vậy nhưng những gì đã trải qua khiến tôi không thể không tin điều đó. Tôi thật sự không biết phải làm sao? Mong bạn trẻ cuộc sống hãy giúp tôi gửi câu chuyện này đến mọi người, hy vọng mọi người có thể cho tôi một lời khuyên. Xin chân thành cám ơn! 
Tôi và cô ấy bằng tuổi nhau nhưng tôi sinh ra và lớn lên ở Đà Lạt, còn cô ấy sinh ra và lớn lên trên mảnh đất miền Tây sông nước thơ mộng Kiên Giang. Năm 13 tuổi, gia đình cô ấy chuyển lên Đà Lạt sinh sống và làm ăn, lúc bấy giờ chúng tôi bước vào lớp 8 và cô ấy bắt đầu hòa nhịp với cuộc sống thành thị.
Tuy rằng cùng một xóm nhưng chúng tôi chưa bao giờ gặp nhau và nói chuyện như hai người bạn. Hai năm trời học cùng trường, chúng tôi vẫn như “người dưng qua đường”, không hề gặp nhau, không hề trò chuyện, một câu hỏi cũng không, mặc dù gần như ngày nào cũng thấy nhau. Có lúc tôi tự hỏi, mình và cô ấy có quen biết nhau hay không?
Nhưng rồi tôi cũng chẳng quan tâm đến điều đó nữa bởi vì sau khi tốt nghiệp THCS, cô ấy chuyển trường trong khi tôi vẫn ở lại tiếp tục học dưới mái trường ấy. Ba năm trời học phổ thông, chưa một lần nào tôi nghĩ đến cô ấy, giống như rằng tôi không hề biết cô ấy là ai.
Mỗi buổi sáng đến trường rồi mỗi khi tan trường tôi và tụi bạn trên những chiếc xe đạp lạch cạch cố đạp nhanh về nhà để tránh cái nóng giữa trưa như thiêu đốt hay những trận mưa bất chợt đổ ập xuống mang theo cái lạnh đến thấu xương. Và cứ như thế suốt ba năm, không lần nào tôi gặp cô ấy dù chỉ là một lần tình cờ nào đó.
Ba năm rồi cũng qua nhanh, cái ngày mà chúng tôi mong đợi rồi cũng đã đến. Trong niềm vui, những giọt nước mắt đã rơi trên sân trường đang nóng ran của mùa hè, bởi lẽ chúng tôi sắp phải chia tay nhau, sắp phải rời xa mái trường thân yêu ấy để bước vào quãng đường còn lại đầy chông gai hơn. Không ai dám nhìn chúng tôi như những cô cậu học sinh nhỏ bé ngày nào, cái thời “nhất quỷ nhì ma” đã hết, giờ là lúc chúng tôi chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa Đại học mang theo bao nhiêu ước mơ, hoài bão.
Mẹ cấm yêu... vì họ hàng từ thuở xa xưa, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống, chuyen tinh yeu, moi tinh dau, cam doan tinh yeu, hanh phuc mong manh, tinh yeu hoc tro
Tôi bắt đầu cảm thấy cô ấy là một người con gái đáng yêu, khác hẳn với những cô gái khác tôi đã gặp (Ảnh minh họa)
Tôi đã ra trường và tất nhiên cô ấy cũng vậy. Tôi dự thi vào hai trường đại học công lập, một ở Đà Lạt, một ở thành phố Hồ Chí Minh và đều đậu. Không hiểu vì lí do gì mà tôi lại quyết định ở lại Đà Lạt học chứ không về thành phố. Và thật tình cờ khi cô ấy cũng quyết định ở lại Đà Lạt.
Suốt một năm trời, qua các hoạt động tập thể diễn ra mà cả tôi và cô ấy đều tham gia, chúng tôi bắt đầu thân nhau. Tôi bắt đầu cảm thấy cô ấy là một người con gái đáng yêu, khác hẳn với những cô gái khác tôi đã gặp, và không biết từ lúc nào tôi đã có cảm tình với cô ấy.
Năm đầu đã trôi qua và bây giờ bước vào năm thứ hai, chúng tôi phải học nhiều hơn. Lúc này tôi quyết định sẽ nói cho cô ấy biết tình cảm của mình cho dù cô ấy có chấp nhận hay không. Vì chúng tôi vừa học vừa làm, có ít thời gian để gặp nhau nên tạm thời tôi cũng chưa nghĩ đến điều đó. Không lâu sau, khi học kì gần kết thúc, thời gian học đã nhẹ hơn và tôi quyết định mời cô ấy đi uống cà phê.
Đó là lần hẹn đầu tiên nhưng tôi muốn đó chỉ là một buổi nói chuyện thật vui và hoàn toàn không đi vào vấn đề tình cảm. Tôi bắt đầu gợi chuyện trong khi cô ấy lặng lẽ nhìn tôi và lắng nghe. Hơn một tiếng đồng hồ, cô ấy rất vui vẻ và cởi mở, cho dù tôi biết có những lúc cô ấy cũng cảm thấy ngại. Sau đó chúng tôi từ biệt nhau. Buổi trò chuyện hôm ấy thật có ý nghĩa và tôi quyết định lần sau sẽ nói thẳng cho cô ấy biết tình cảm của mình.
Tiết trời bấy giờ đã bắt đầu lạnh dần, cái lạnh mà người ta khó có thể làm ngơ. Tôi không cần đắn đo nhiều cũng có thể nghĩ ra một món quà ý nghĩa cho cô ấy vào dịp Noel này. Vì cả tôi và cô ấy đều không phải giàu có, cũng không phải thật nghèo, nói chung chúng tôi cũng như bao người bình thường khác.
Chiều hôm ấy tôi dạo quanh các cửa hiệu, và không lâu sau tôi cũng đã chọn được một chiếc khăn quàng cổ len màu vàng trắng, có lẽ sẽ thích hợp với cô ấy. Và chỉ vậy thôi, ngã giá xong tôi trở về nhà với chiếc khăn mà tôi trân trọng nhất, bởi nó sẽ mang theo tất cả tâm tình của tôi.
Mẹ cấm yêu... vì họ hàng từ thuở xa xưa, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống, chuyen tinh yeu, moi tinh dau, cam doan tinh yeu, hanh phuc mong manh, tinh yeu hoc tro
Tôi thật sự không muốn làm cô ấy bị tổn thương (Ảnh minh họa)
Thoạt đầu tôi không muốn ai trong gia đình mình biết điều này, đó là chuyện riêng của tôi nhưng rồi nghĩ lại “cũng chẳng có gì phải giấu, thôi kệ có ai hỏi thì nói”. Tôi vào nhà và người đầu tiên trông thấy đó là mẹ tôi, tôi không ngần ngại nói hết sự thật khi mẹ hỏi tôi.
Thiết tưởng chẳng có chuyện gì xảy ra, đột nhiên mẹ tôi nghiêm mặt và nói một câu: “Con thương ai mẹ không cấm, nhưng nếu là cô ấy thì mẹ không cho phép”. Tôi thật sự không hiểu câu nói đó có nghĩa gì, đúng hơn là không hiểu mẹ tôi đang nói gì. Tôi gặng hỏi và mẹ bảo tôi ngồi xuống rồi từ từ giải thích.
Từng lời mẹ nói ra như từng nhát roi quất thẳng vào trái tim tôi, tôi không bao giờ tin đó là sự thật. Tôi không thể hiểu tại sao những gì đã xưa lắm rồi mẹ vẫn lấy ra để giải thích cho tôi, tại sao qua hàng bao nhiêu đời, bao nhiêu thế hệ rồi mẹ vẫn khăng khăng rằng tôi và cô ấy có họ hàng. Đành rằng tôi không dám phủ nhận điều đó nhưng tất cả đã quá xa rồi và chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Tại sao mẹ vẫn đặt nặng vấn đề đó như thế?
Chưa bao giờ tôi cảm thấy buồn đến như thế, chưa bao giờ tôi cảm thấy sự mất mát và đau khổ như thế này? Tôi không biết là liệu cô ấy có biết điều đó hay không? Nếu bây giờ tôi không nói cho cô ấy biết có lẽ cả đời cô ấy cũng chẳng bao giờ hiểu tình cảm tôi dành cho cô ấy là sâu đậm đến thế nào, và đồng nghĩa với việc tôi sẽ mất cô ấy mãi mãi.
Còn nếu như nói thẳng tất cả mọi chuyện chắc chắn cô ấy sẽ rất đau khổ, đau khổ hơn tôi rất nhiều, tôi thật sự không muốn làm cô ấy bị tổn thương. Tôi sẽ phải làm gì bây giờ?

Categories:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
  • Blogroll

  • Consectetuer

  • Popular

  • Comments